Môbius - ngoai hang anh 2025 truc tiep hom nay

/imgposts/rircrnmb.jpg

Cẩn thận sàn trơn

Trong lúc tắm, tôi nhìn thấy tấm biển cảnh báo dán trên tường và chợt bật cười vì một điểm hài hước kỳ lạ mà trước giờ chưa từng để ý. Thực ra, trò đùa này đã cũ rích rồi, nhưng khi nhắc lại trong hoàn cảnh hiện tại, nó vẫn mang đến cảm giác thú vị.

Tôi không nhớ rõ là trong tiết học nào mình được dạy về sự khác biệt giữa "anh ấy" và "cô ấy". Lúc đó mới nhận ra rằng, tiếng Việt cũng như nhiều ngôn ngữ khác, có sự phân biệt giới tính trong đại từ nhân xưng. Tôi luôn nghĩ rằng việc phân biệt rõ ràng "anh ấy" hay "cô ấy" trong văn bản sẽ giúp người đọc nhanh chóng hiểu được nhân vật chính trong câu chuyện là ai. Đặc biệt trong môi trường báo chí, việc sử dụng đúng đại từ nhân xưng phù hợp với giới tính không chỉ là cách tôn trọng sự thật khách quan mà còn là cách thể hiện thái độ chuyên nghiệp.

Tuy nhiên, thực tế lại không phải vậy. Trong hai năm gần đây, những tranh cãi gay gắt nhất thường xuất hiện dưới các bài báo về tai nạn giao thông liên quan đến tài xế. Báo chí rất kiêng kỵ việc nhấn mạnh giới tính của tài xế gây tai nạn. Nếu sử dụng từ "cô ấy", lập tức sẽ có một nhóm người lên tiếng: "Sao cứ phải nhấn mạnh là nữ tài xế? Nam tài xế thì không bao giờ gây tai nạn sao?" Nhưng nếu toàn bộ bài báo bị mờ nhạt giới tính bằng cách dùng từ "anh ấy", lại có một nhóm khác đứng dậy phản đối: "Nam tài xế gây tai nạn thì không cần ghi rõ là nam tài xế sao? Tại sao lại dùng 'anh ấy' để thay thế?"

Một lần, tôi đọc được một bài báo không đề cập gì đến giới tính của tài xế gây tai nạn, chỉ đơn giản nói rằng một tài xế đã tông vào một phụ nữ trên đường phố. Dưới bài viết, một số độc giả nữ đã lên án dữ dội: "Chỉ cần không phải nữ tài xế gây tai nạn thì họ sẽ không nhắc đến giới tính." Tuy nhiên, sự thật cuối cùng lại hoàn toàn ngược lại – hóa ra người lái xe đó là một phụ nữ. Tác giả bài báo dường như đã dự đoán được rằng dù sử dụng bất kỳ đại từ nhân xưng nào, cũng sẽ khiến một số người cảm thấy khó chịu.

Câu chuyện về sự tranh cãi giữa "anh ấy" và "cô ấy" giống như một tấm biển cảnh báo "Cẩn thận sàn trơn". Bình thường, mọi người đều hiểu rằng tấm biển này chỉ muốn nhắc nhở chúng ta rằng mặt đất đang ướt và dễ trượt. Nhưng chắc chắn sẽ có người đứng ra chỉ trích: "Tại sao không ai nhận ra rằng chữ 'địa' ở đây là một từ nối? Liệu có phải tấm biển này đang khuyến khích mọi người 'trượt' theo cách nào đó?"

Năm xưa, có người chế giễu những cuộc tranh luận kiểu này bằng cách đưa ra những ví dụ hoang đường nhưng không kém phần sâu cay. Họ hỏi: "Tại sao 'ki-lô-gam' lại sử dụng từ 'công' - một từ gợi đến giới tính nam? Có phải điều này là minh chứng cho sự thống trị của chủ nghĩa nam quyền trong xã hội? Tại sao chúng ta không thể dùng 'mẫu cân' thay vì 'ki-lô-gam'? Hay tại sao 'công cộng' không thể trở thành 'mẫu công', 'công bố' không thể trở thành 'mẫu bố'? Còn 'xe buýt' thì sao? Tại sao không gọi là 'xe mẫu giao'?"

Khi viết blog cá nhân, tôi thường lười cwin222 phân biệt giữa "anh ấy" và "cô ấy". Một phần là vì tôi chỉ muốn ám chỉ một con người chung chung, phần khác là do lo ngại rằng nếu một xem tin tuc the thao ngày nào đó nhân vật trong bài viết phát hiện ra rằng tôi đã lấy họ làm nguyên mẫu, mà tôi lại dùng "anh ấy" để thay thế, thì họ sẽ không thể xác định được giới tính từ văn bản của tôi. Điều này giúp tôi tránh được những rắc rối pháp lý. Tuy nhiên, sau khi viết đoạn này, tôi chợt nhận ra rằng nếu tôi thừa nhận rằng mình cố tình sử dụng "anh ấy" để làm mờ giới tính, thì liệu điều đó có đồng nghĩa với việc tôi thực chất đang che giấu một nhân vật nữ?

Dùng "nó" thì có vẻ hơi thiếu tôn trọng đối với người bị ám chỉ, mặc dù đôi khi hành động của họ thực sự chẳng hơn gì súc vật. Dùng "thần" cũng không ổn vì tôi mới Vip88 Game Bài Manclub chính là kẻ thích hành hạ người khác. Cuối cùng, tôi quyết định chọn "thầy" – ít nhất thì khi chửi người, tôi vẫn giữ được chút lễ phép.

Khi bà Dương Thuý Quỳnh qua đời, cả những người thực tâm lẫn kẻ theo phong trào đều bày tỏ lòng kính trọng bà với danh xưng "Thầy Dương Thuý Quỳnh". Nhiều người đã mắc lỗi khi đặt câu hỏi: "Bà Dương là nữ thì tại sao lại gọi là 'thầy'?" Ngay sau đó, quả nhiên đã có những người "đánh võng" lên tiếng rằng: "Gọi Dương Thuý Quỳnh là 'thầy' là sai lầm, vì sao lại dùng một từ có sắc thái nam quyền rõ rệt như vậy để tôn vinh một người thầy?"

Trong tương lai, nếu tôi tiếp tục viết blog và muốn châm biếm ai đó, tôi sẽ sử dụng từ "thầy". Ý tưởng dùng "rắn" (虵) cũng đã lóe lên trong đầu tôi, nhưng e rằng điều này sẽ khiến tôi sớm nằm trong "danh sách ưu tiên kiểm duyệt."